Sơ Hạ rất muốn ném cánh tay Sầm Tranh Niên ra, ngủ như vậy không thoải mái.
Nhưng Sầm Tranh Niên ôm cô rất chặt, cuối cùng cô cũng không giãy giụa, cảm thấy rất ấm áp, tay chân cũng không lạnh nữa.
Hôm sau, Sơ Hạ tỉnh lại ở trong ấm áp, cô theo bản năng cọ cọ về nơi ấm áp, lập tức cảm nhận được thân thể kiên cố hữu lực phía sau.
Sơ Hạ mông lung nháy mắt không còn buồn ngủ, cô có thể cảm nhận được nhiệt lượng cuồn cuộn phía sau không ngừng truyền đến, hơn nữa nhiệt độ còn đang lên cao.
Buổi sáng là đoạn thời gian nguy hiểm, cô không dám lộn xộn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây