Sầm Hoài An thận trọng mím môi, hốc mắt càng đỏ hơn, cậu nhanh chóng quay lại đầu lại, cầm bút tiếp tục tính số tiền hôm nay mình kiếm được, dáng vẻ hoàn toàn không muốn để ý đến Sầm Tranh Niên.
Sầm Tranh Niên nở nụ cười khổ, lúc này, bóng dáng cao lớn đột nhiên nản lòng.
Anh không thấy, thật ra dưới ngòi bút của Sầm Hoài An không viết thêm được số nào, toàn là hình xoắn ốc vẽ loạn xạ trên giấy, vẽ vừa tàn nhẫn vừa hung dữ, phát tiết tất cả tâm trạng uất ức, bất bình của cậu bé lên tờ giấy.
Sơ Hạ thấy vậy, duỗi tay lấy vở của cậu bé lại: “Đừng vẽ nữa, lãng phí giấy.
Cô đứng lên, lấy cái giỏ trong tay Sầm Tranh Niên, nói với anh: “Em đi nấu cơm, con trai anh thì anh tự dỗ đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây