Rõ ràng hơn nửa năm trước, cậu gọi điện thoại đến nhà Thư Nghi, dù không có ai nhận điện thoại nhà của Thư Nghi nhưng cậu vẫn có thể gọi rất nhiều cuộc trong một ngày, thế mà bây giờ Thư Nghi chỉ không trả lời tin nhắn của cậu thôi, cậu đã chẳng có can đảm để nhắn một tin, hỏi Thư Nghi rằng có phải không nhận được tin nhắn không.
Sau khi Cố Khâm nhắn tin nhắn kia, mới ý thức được nội dung tin nhắn... Hình như hoàn toàn không giấu được tâm tư của cậu. Lúc trước khi cậu và Thư Nghi đều ở Bắc Kinh, cậu còn có thể mượn danh nghĩa đưa thức ăn, nói với Thư Nghi rằng chỉ "tiện tay" trả vở về.
Nhưng bây giờ, dù cậu có cố tình gửi vở sang, nhưng lại không thể nói là "tiện tay" được. Hai ngày nay Cố Khâm cứ lo rằng Thư Nghi sẽ từ chối cậu, mà lo hơn cả là tâm tư của mình sẽ tạo thành bối rối cho Thư Nghi, làm ảnh hưởng đến trạng thái học tập của Thư Nghi sắp tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học.
Vì thế sau khi di động rung lên, trong một thoáng Cố Khâm không có can đảm mở ra xem.
Mãi đến khi di động lại rung lên ong ong hai lần, thì người bạn đang ngồi trước máy tính bên cạnh mới nhắc nhở: "Cố thần! Di động của cậu có tin nhắn kìa!"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây