Phân nửa học sinh trong trường huấn luyện đã thành niên, cầm chứng minh thư của mình là có thể đường đường chính chính đi net, còn như mấy người còn thiếu mấy tháng mới thành niên tìm nam nữ sinh đã thành niên bên cạnh mượn căn cước là được. Ông chủ quán net cũng sẽ không cẩn thận kiểm tra đối chiếu ảnh chụp trên giấy căn cước với người thật có giống nhau hay không.
Đương nhiên Thư Nghi và Khương Bình đều không phải trong đám người đến quán net đi đánh Warcraft. Đời trước Thư Nghi từng chơi rất nhiều trò chơi,《World of Warcraft》không có lực hấp dẫn lớn với Thư Nghi như vậy. Mà Khương Bình đã học lại hai năm, năm nay là kỳ hạn cuối cùng cô ấy đặt ra cho bản thân. Nếu năm nay không đậu Học viện nghệ thuật Trung Quốc thì cô ấy có thể đậu trường đại học nào sẽ học trường đại học nấy. Khương Bình đương nhiên sẽ không lãng phí thời gian quý báu vào chơi game.
Bởi vậy trong đám học sinh có chút bốc đồng trong kỳ nghỉ hè, bầu không khí ở ký túc xá nơi Thư Nghi và Khương Bình ở rất chăm chỉ và im ắng.
Khương Bình xem xong ghi chép mình chép của Cố Khâm rồi, buồn bực hỏi: Này? Sao mà Cố Khâm chưa đưa ghi chép đến nhỉ?
Từ khi Khương Bình bắt đầu ở cùng ký túc xá với Thư Nghi, gần như mỗi tháng một lần Cố Khâm lại đưa bài ghi của mình cho Thư Nghi, Khương Bình gần quan được ban lộc, mỗi lần bài ghi chép được đưa đến đều chép trước một phần, sau đó chiếu theo ghi chép của Cố Khâm mà chỉnh sửa ôn tập. Cô ấy cảm thấy phần ghi chép này dùng tốt hơn bất kỳ loại sách tham khảo nào mình từng mua.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây