Thư Nghi không nghĩ nhiều, mấy quyển sổ ghi chép trước đây vốn của Cố Khâm, hiện giờ Cố Khâm được cử đi học, những thứ này tự nhiên không còn cần thiết nữa, vì vậy cậu tặng chúng cho cô.
Tuy nhiên, Thư Nghi vẫn rất biết ơn Cố Khâm, phải biết rằng, học sinh đứng đầu trong kỳ thi tuyển sinh đầu vào trung học phổ thông và lớp 11 được cử đi học ở Thanh Hoa, vở học tập của học sinh giỏi này chắc chắn giá trị rất cao, nếu phụ huynh biết về nó, họ chắc chắn sẽ sẵn sàng bỏ ra một số tiền lớn để mua chúng. Cố Khâm đã cho cô cuốn sổ ghi chép có một không hai của mình, điều đó có nghĩa là Cố Khâm coi cô như người bạn thân nhất của mình.
Ừ... Cũng có thể những người bạn khác của Cố Khâm cũng là học thần học bá, bọn họ thực sự không cần thứ này, nghĩ lại thì cô là sinh viên mỹ thuật duy nhất cần nó nhất...
Thư Nghi lắc đầu, tự an ủi mình rằng đó hẳn không phải là lý do, nhưng cho dù thế nào đi nữa, cô cũng sẽ nhớ tới tình bạn này với Cố Khâm!
Thư Nghi ở ký túc xá nữ, không tiện mời Cố Khâm lên ngồi, nhưng Thư Nghi cảm thấy không thích hợp khi cô nhận đồ xong còn để Cố Khâm về: “Chúng ta cùng nhau ăn cơm đi?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây