Với những câu hỏi của trận chung kết, Thư Nghi không thể trả lời thoải mái như ở vòng sơ khảo, Thư Nghi nhìn chằm chằm vào đề thi, cô không biết câu hỏi, mà câu hỏi nằm trên giấy cũng không biết cô.
Thư Nghi viết ra được vài câu trả lời, còn những câu hỏi còn lại thì cô hoàn toàn không hiểu gì, đành phải cắn răng viết bừa vài chữ, cô có cảm giác dường như đã trở về phòng thi ở kiếp trước.
Bước ra khỏi phòng thi, Thư Nghi thở phào nhẹ nhõm, cô nghe được các bạn bên cạnh bàn luận về đề thi lần này, Thư Nghi nghe không hiểu chút nào, cô bước chân vội vàng lướt qua đám học sinh, bước đến cổng trường rồi chui vào xe của mẹ Thư Nghi, để mẹ cô chở cô đến lớp học vẽ.
Vào tháng 10 và tháng 11, Thư Nghi tiếp tục tham gia thêm bốn vòng sơ loại và ba trận chung kết, hầu hết cô đều phải xin nghỉ nửa ngày hoặc là cả ngày vào cuối tuần, vì vậy cô không thể nào đến lớp học vẽ.
Đứng trước mặt cô Lâm xin nghỉ phép một thời gian, cô Lâm cười với Thư Nghi, nói: “Nếu em không phải là học sinh vẽ tranh giỏi nhất ở lớp này, cô chắc chắn sẽ không chấp nhận cho em được nghỉ phép đâu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây