“Nhưng mà bây giờ có liên lạc hay không, còn có tác dụng gì nữa, vốn có thể thi vào trường cấp ba trọng điểm, nhưng sau chuyện đó chỉ thi vào một trường trung cấp chuyên nghiệp, thậm chí không thể nào thi được đại học. Nghĩ đến chuyện này chị buồn đến mức không đêm nào ngủ ngon.
Mẹ Thư Nghi an ủi một cách khô khan: “Chị đừng buồn, chị cũng đã lớn tuổi rồi, bây giờ phải chú ý giữ gìn sức khỏe, cơ thể chị là quan trọng nhất… Chuyện sau này thì sau này hẵng nói, San San còn trẻ như vậy, sau này chưa chắc đã không tốt…
Dì cả Thư Nghi nói, “Làm sao có thể không buồn được đây? Sau này sinh viên đại học sẽ ở khắp nơi, nó học tối đa là trường cao đẳng, học lực thấp như vậy, một đứa con gái cũng không thể làm việc tay chân. Đến khi chúng ta già đi, cuộc sống của nó sẽ thế nào đây?
“Không nói sau này, chỉ nói bây giờ thôi, lời họ hàng nói đều rất khó nghe. Lần trước chị đến nhà Anh Hoa, vợ Anh Hoa nói chuyện rất khó chịu! Cái gì mà con gái ngoan nhất định phải tự trọng, học hành giỏi hay dở vẫn là thứ yếu, tự trọng hay không mới là điều quan trọng nhất.
“Chị khinh! Ai không tự trọng? Chẳng qua San San chỉ đưa giấy, nắm tay với cậu bé đó chứ tuyệt đối chưa từng làm chuyện quá giới hạn. Vợ Anh Hoa trước kia gả vào nhà họ Thư chúng ta khi đang mang thai đứa trẻ! Làm sao nó có mặt mũi nói San San chúng ta chứ?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây