Thư Nghi mang theo một túi rác, bước vội vàng đi vào tòa nhà văn phòng, khi đi ngang qua phòng vệ sinh của tòa nhà, cô liền ném túi rác vào thùng rác trong nhà vệ sinh, sau đó mới ngồi vào trên ghế trong phòng vẽ tranh, đưa cổ tay lên nhìn đồng hồ, còn hai phút nữa lớp học mới bắt đầu.
Phù… Không có đi đến trễ.
Buổi tối ngày thứ ba, tính thêm cả Thư Nghi nữa thì chỉ có năm học sinh trong phòng vẽ tranh của cô Lâm, bởi vì tất cả các học sinh đều có lịch lên lớp tự học, tất cả đều là học sinh trường Trung học phổ thông số một, những học sinh khác sẽ được cô Lâm sắp xếp học vào một giờ khác.
Năm học sinh ngồi trong phòng vẽ tranh, mỗi một người đều chiếm giữ một không gian nhỏ. Thư Nghi đã quen với không gian trong lớp học có 68 người ở trường trung học, còn lớp học ở trường
Thư nghi thói quen sơ trung thì 68 nhân một gian phòng học cơ sở, trung học thì cũng có 60 nhân nhất kiện phòng học trường trung học phổ thông, lập tức cô cảm thấy rằng trong phong vẽ tranh trống rỗng đến đến lạ thường.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây