Thầy Tào đi dạy đã nhiều năm, học sinh có ước mơ họa sĩ, mơ làm tác giả, mơ về âm nhạc cũng thấy nhiều, mấy lứa học sinh trước đây ông ta từng mang, còn có ba nam sinh thành lập một bang nhạc ở cấp ba đấy!
Hội diễn văn nghệ hàng năm ở cấp ba, ba cái nam sinh đều phải lên đài đàn ghi-ta và ca hát, biểu diễn cũng coi như có này có nọ. Tới lúc đại học, tuy rằng ba nam sinh kia không chung một thành phố, nhưng mối quan hệ giữa họ vẫn vô cùng tốt, lợi dụng bốn năm đại học, đi được rất nhiều thành phố từ bắc đến nam từ đông đến tây, bắt đầu “Tuần diễn ở rất nhiều thành phố.
Thầy Tào không hiểu mấy cái này, nhưng lúc học sinh quay về trường học tới thăm ông, đưa ảnh chụp ở các thành phố khác nhau cho thầy Tào nhìn. Trong mắt của thầy Tào, chính là ba nam sinh kia vừa du lịch vừa cầm nhạc cụ ca hát khắp nơi! Có ở quán bar, có ở tiệm cơm, có ở quảng trường, có ở bờ sông…
Gia cảnh của cả ba người kia đều không tồi, hình như còn tự mình bỏ tiền, đầu tư vào một đãi nhạc.
Từ cấp ba đến đại học, thầy Tào tận mắt nhìn thấy, cảm giác ba nam sinh kia cũng xem như đã hành động rất nhiều để có thể theo đuổi ước mơ. Nhưng cuối cùng cả ba người cũng không có ai thành ca sĩ, thậm chí không ai làm công việc liên quan đến âm nhạc —— ba nam sinh kia, một người tốt nghiệp khoa chính quy cũng coi như thành nhân viên công vụ, một người đi ngân hàng làm, còn có một người xuất ngoại tiếp tục học nghiên cứu sinh, cũng học chuyên ngành tài chính.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây