Thư Nghi có chút do dự, “Có nặng quá không ạ? Hay là để con đạp xe, mẹ ngồi ở phía sau?
Mẹ Thư Nghi trừng mắt nhìn Thư Nghi, “Đương nhiên là mẹ chở con. Con còn chưa tới bốn mươi kilogam đâu, cũng không nặng hơn bao gạo bao nhiêu, mẹ chở con không hề nặng. Mau lên đi!
Thư Nghi nhớ đến lúc bé trong nhà mua gạo mua bột mì đều mua bao to hai mươi lăm kilogam. Nếu tính như vậy thì bây giờ quả thực cô nặng bằng một bao rưỡi gạo.
Thư Nghi “không nặng hơn bao gạo vui vẻ nhảy lên yên sau, ngồi nghiêng trên xe đạp.
Xe đạp đi qua một ngã tư, Thư Nghi hỏi dò: “Mẹ, gà nướng nhà lão Đàm…
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây