Thư Nghi nghĩ thế nào vẫn cảm thấy mua bán như vậy không có lãi: “Có nhiều công việc như vậy, sao cứ nhất định phải làm đường sắt chứ?
Mẹ Thư Nghi nói với Thư Nghi: “Ổn định, công việc làm ăn ổn định, các cô gái trẻ vào làm đường sắt cũng có thể tìm đối tượng dễ dàng hơn, đối tượng tìm được cũng khá hơn một chút.
Mẹ Thư Nghi cảm thấy Thư Nghi vẫn còn nhỏ tuổi, không hiểu sự ổn định của công việc quan trọng đến thế nào, nói với Thư Nghi: “Hơn nữa con cho rằng ai muốn đưa năm vạn sáu đó cũng được sao? Không thể đâu, đầu tiền phải có cách, không có cách có muốn đưa tiền cũng không đưa được.
Hiện tại để có thể tốn tiền đưa con mình vào ngành đường sắt làm việc, gần như trong số ba mẹ phải có ít nhất một người làm trong ngành, hoặc là người nhà là một ông chủ có tiền, ca làm việc của mẹ Thư Nghi mới có thêm một cô gái, nghe nói gia đình vô cùng giàu có, làm buôn bán đồ da, xưởng vô cùng lớn.
Sau khi nghe vậy Thư Nghi càng cảm thấy khó hiểu: “Con nhà giàu như vậy còn tới làm đường sắt sao? Người đó phải chịu tội gì sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây