Hiện giờ Thư Nghi đã không còn nhớ rõ dáng vẻ của Cao Tử Lân, ấn tượng về Cao Tử Lân ở trong trí nhớ của cô chỉ có tinh nghịch, ba hoa chích chòe, là một đứa bé lì lợm khiến người ta thấy rất phiền.
Ban đầu Thư Nghi cũng bởi vì chuyện Cao Tử Lân cười nhạo nữ sinh dùng băng vệ sinh mà đem băng vệ sinh dán trên lưng Cao Tử Lân, để cho cậu ta mất mặt một lần... Một đứa bé nghịch ngợm như vậy khiến Thư Nghi hoàn toàn không cách nào tưởng tượng ra dáng vẻ cậu ta trở nên trầm mặc ít nói.
Vương Nhạc Nhạc thở dài một hơi: "Chúng ta đều trưởng thành rồi... Không thể quay trở về được nữa..."
Cố Khâm ngồi ở bên cạnh không biết tại sao lại khẽ khàng ừ một tiếng, phụ họa cho câu nói của Vương Nhạc Nhạc.
Tuy nhiên Thư Nghi thấy Cố Khâm cùng Vương Nhạc Nhạc mặt đầy thâm trầm, trong lúc nhất thời khó mà cảm động lây, đầu tiên bởi vì trong mắt Thư Nghi, Vương Nhạc Nhạc cùng Cố Khâm vẫn là đứa bé con còn chưa trưởng thành, thứ hai, cô cũng từng cho rằng "không thể quay trở về được nữa"... Bây giờ không phải đã quay lại rồi sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây