Thư Nghi có hơi buồn, cửa hàng hoa này đã rất lớn rồi, nếu cửa hàng này không tìm được thứ cô cần thì có lẽ chạy khắp thành phố cũng rất khó tìm được. Bằng không kết tạm một bó hoa hồng hoặc bách hợp? Nhưng Thư Nghi muốn để cho giáo viên chủ nhiệm kinh ngạc, mà lại không muốn hạ thấp yêu cầu.
Đột nhiên, Thư Nghi nghĩ ra một ý tưởng hay hơn tặng hoa, cô nói với chủ cửa hàng: “Xin lỗi cháu không mua nữa, làm phiền rồi.
Thấy Thư Nghi vội vội vàng vàng chạy ra khỏi tiệm hoa, chủ cửa hàng hừ khẽ, thầm nghĩ quả nhiên đứa trẻ tuổi này đều chỉ xem chứ không mua. Cô bé hôm nay vô cùng kỳ lạ, hoa muốn xem đều là một số loài hoa không biết nghe được từ đâu.
Sáng hôm sau, mẹ Thư Nghi và ba mẹ Lý Tư Nghiên, ba vị phụ huynh đưa hai đứa trẻ đi học – Không phải để tiễn con, mà là để tặng chậu hoa.
Trong giỏ trước xe đạp, trên yên sau đều để đầy chậu hoa, được cố định chắc chắn bằng dây thừng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây