Mấy hình thức mang lại lợi nhuận hằng tháng như vậy tương đương với việc giúp mẹ kiếm được một phần tiền hưu. Hẳn mẹ cô sẽ thích cách làm như thế...
Tất nhiên điều kiện tiên quyết là bản thân cô phải kiếm được tiền. Thư Nghi vẫn rất tự tin vào vấn đề này. Cô cũng không mong mình có thể cực kỳ sang quý, nhưng ít nhất vẫn kiếm được mấy đồng tiền lẻ chứ? Không phải người ta bảo heo đứng nơi đầu gió cũng theo gió bay lên được à?
Ít nhất cô biết rất nhiều 'đầu gió', dù cô có là một con heo ngu ngốc lạ thường đi nữa... nhưng mà cô không hề mong sẽ bay lên trời, chỉ cần được nhấc lên một đoạn nhỏ là đã đủ.
Ngay lúc Thư Nghi đang suy nghĩ sau khi trưởng thành rồi mình nên làm gì, thì nghe tiếng mẹ cảm thán phát biểu lần nữa: "Kinh doanh là có thể kiếm được lời, nhưng mẹ không hề hy vọng sau này con sẽ làm kinh doanh, quá lao tâm lao lực! Toàn tự nay lưng kiếm tiền, không thể dừng lại một giây, một phút nào!"
Không có ngày nghỉ, không có lễ lộc, cũng không có giờ tan làm cố định, trừ lúc ngủ ra thì khi nào cũng bận rộn. Bây giờ mẹ Thư Nghi đã tập mãi thành quen, hầu như nhìn thấy cái gì cũng phải suy nghĩ thử có thể tìm được cảm hứng từ đó không, có thể thiết kế được một bộ quần áo thú cưng mới không.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây