Bởi vì tốc độ sử dụng sổ ghi chép và bút quá nhanh, thật sự chẳng có thời gian và hơi sức để mà đi lựa suốt ngày. Vả lại tốc độ nhập hàng của những cửa hàng xung quanh trường cũng chẳng theo kịp tốc độ tiêu thụ bút.
Hơn nữa ngày ngày viết chữ mới phát hiện ra rằng dù bút có dễ thương và xinh xắn đến đâu thì cũng không bằng một cây bút nhìn bình thường nhưng viết thoải mái và không bị mỏi tay.
Hầu hết các bạn học đều sẽ mua sỉ bút và ruột bút theo hộp trong cửa hàng, Thư Nghi chỉ là một người dứt khoát nhất, cô không mua sỉ từ cửa hàng văn phòng phẩm mà đi thẳng đến chợ đầu mối để mua, mỗi lần không mua một hộp hay hai hộp, mà mua số lượng đủ dùng cho cả học kỳ tại chợ đầu mối.
Thư Nghi muốn rủ Lý Tư Nghiên ra chợ mua văn phòng phẩm, sau khi gọi điện đến nhà Lý Tư Nghiên và nghe tiếng bíp bíp phát ra trong ống nghe, Thư Nghi mới chợt nhận ra rằng mình và Lý Tư Nghiên đã rất lâu rồi không gặp nhau. Trước đây cứ cách vài cuối tuần là Lý Tư Nghiên sẽ nghe theo lời mẹ Lý Tư Nghiên đến nhà Thư Nghi hỏi thăm xem gần đây trường Trung học cơ sở số 1 giảng môn gì, làm sách bài tập nào và thi cái gì...
Thư Nghi và Lý Tư Nghiên cho rằng hành động đó hoàn toàn không cần thiết, hiện tại tiến độ giảng dạy của trường Trung học cơ sở số 1 và Trung học cơ sở Đường Sắt số 1 đã hoàn toàn khác nhau, huống chi Lý Tư Nghiên cũng không phải học sinh cần nâng cao, chỉ cần cô bé có thể nắm bắt những kiến thức và hoàn thành các bài tập mà giáo viên tại trung học cơ sở Đường Sắt số 1 giảng dạy đã là đủ lắm rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây