“Các em còn đang tuổi lớn, ngẫm lại là biết lên mạng trong hoàn cảnh như thế này sẽ tổn thương bao nhiêu đối với thân thể của các em. Ba mẹ của các em đi làm bận rộn cũng phải dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, chỉ vì sức khỏe của cả nhà, kết quả các em lại chạy đến chỗ như vậy lên mạng, hỏi ba mẹ các em có đau lòng không?
Giáo viên chủ nhiệm Tịch không nói cho mọi người chính là mấy giáo viên cấp ba đều là đầu giờ chiều tiết đầu tiên đứng ở cửa phòng học, lúc học sinh đi qua trước mặt mình ngửi thử trên người trên tóc học sinh có mùi khói hay không- dựa vào biện pháp này bắt được các học sinh đi quán net lên mạng.
Mặc dù lớp cấp hai có tình hình khá hơn nhiều, đại khái học sinh cấp hai còn nhỏ tuổi, còn chưa có mấy ai dám đến quán net, nhưng mà giáo viên Tịch cũng không có dự định nói ra chiêu này, cô ấy muốn giữ lại để sau này kiểm tra học sinh lớp mình có lén lút đến quán net hay không.
Nhưng cô Tịch không nói ra, lại bị Thư Nghi nghĩ đến. Thư Nghi nhớ tới đời trước của mình, trường hợp lúc liên hoan bạn bè, lễ tết, nếu như có nhiều bạn bè hút thuốc, trong phòng khói mù lượn lờ thì như vậy sau khi kết thúc, trên tóc trên áo của cô đều nhiễm mùi thuốc, nhất định phải tắm gội giặt quần áo, tẩy lông mũi... Không biết có phải nguyên nhân tâm lý hay không, Thư Nghi cảm thấy lông mũi cũng có thể dính mùi khói, nhất định phải dùng nước sạch cẩn thận rửa khoang mũi mới có thể hít thở không khí mới mẻ.
Thư Nghi nói với Đường Thi Thi: “Thật ra các giáo viên có thể thông qua tóc và quần áo của các học sinh bắt được học sinh lén đi quán net mà! Ngốc nửa giờ trong quán nét khói mù lượn lờ, chắc chắn trên người sẽ có mùi khói thuốc!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây