Thư Nghi hô to với đám Lý Mộng Kiều và Cố Khâm đang đứng cách đó không xa: “Lốp xe của tớ bị xì hơi rồi, hôm nay ba cậu cứ về trước đi! Tớ sẽ bắt xe ở cổng trường để về nhà!
Cố Khâm dắt xe đạp đi tới, cậu khẽ nhíu mày, cúi đầu nhìn về phía lốp xe trước và sau của Thư Nghi: “Muộn vậy rồi, chưa chắc sẽ có taxi đi qua cổng trường trung học số 1.
Cố Khâm ngẩng đầu, ánh sáng đèn đường phản chiếu vào mắt cậu: “Bọn tớ đèo cậu về nhà nhé, dù sao cũng tiện đường. Cậu gầy như vậy, đèo cậu cũng chẳng có cảm giác gì đâu.
Thư Nghi nghe thấy Cố Khâm nói mình gầy thì thấy rất vui vẻ.
Kiếp trước, cô không được tính là gầy, dáng người chỉ bình bình, nhưng các đồng nghiệp vẫn thường khen nhau gầy! Đời này, khi đang học cấp hai thì cô gầy thật, mỡ dưới da ít hơn rất nhiều so với khi thành niên. Nhưng vì ở độ tuổi này, đa số con gái đều có thân hình mảnh mai nên không có ai nói Thư Nghi gầy cả…
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây