Còn có người gọi mẹ Thư Nghi, “Tiểu Thư à, chị không ăn chút à? Em mang khá nhiều, chị xem xem chị ăn cái gì?
Mẹ Thư Nghi vội vã trả lời: “Chị ăn ở nhà rồi mới đến, ăn không nổi nữa.
Nhưng đồng nghiệp nhận được đáp án này của mẹ Thư Nghi thì vẫn không bỏ qua, “sột soạt tìm trong túi nilon, nhét thạch hoa quả vào tay Thư Nghi, “Bé con à, ăn cái này đi.
“Ngồi tàu hỏa nhạt nhẽo lắm, ăn chút đồ ăn thời gian mới trôi nhanh.
Cho dù bây giờ Thư Nghi đã không thích ăn hoa quả đông lạnh nữa nhưng cô vẫn cười ngọt ngào cảm ơn đồng nghiệp của mẹ, sau đó xé túi giấy, ăn một cái rồi lại thêm một cái, cô ăn ba cái liền mới ngừng lại. Cô cảm thấy người khác cho đồ mà để ở một bên không ăn thì rất ngại, cũng có chút không tôn trọng đối phương.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây