Mẹ Thư Nghi lại nói với Thư Nghi: “Đó là do con còn chưa hiểu biết hết mợ nhỏ của con thôi, nếu như đó là việc có thể mang lại được lợi cho mợ nhỏ của con thì miệng của mợ nhỏ sẽ ngọt biết bao nhiêu.
“Năm đó khi ông bà ngoại con vẫn còn ở trên đời, mợ nhỏ của con muốn đào được tiền từ trong tay ông bà ngoại nên mỗi ngày đều dỗ hai người vui đến mức mặt mày hớn hở.
Mẹ Thư Nghi càng nghĩ càng cảm thấy chủ ý này cũng rấy hay: “Mẹ cũng không đưa cho mợ nhỏ của con một mức lương gốc đảm bảo đâu mà sẽ được lấy hoa hồng theo đơn hàng. Mỗi ngày mợ nhỏ của con bán đi được bao nhiêu bộ thì sẽ cho mợ ấy hoa hồng của bấy nhiêu bộ.
“So với việc đi thuê một người ở bên ngoài và cho người ngoài kiếm tiền không bằng chúng ta cứ để cho mợ con kiếm được tiền vậy.
Thư Nghi vẫn nửa tin nửa ngờ như cũ, từ nhỏ tới lớn cô rất ít khi nhìn thấy sắc mặt tốt của mợ nhỏ. Cô thật sự không có cách nào tưởng tượng ra được mợ nhỏ sẽ làm ra bộ dáng mỉm cười tươi như hoa đối xử với khách hàng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây