Thư Nghi ngồi trên xe buýt chờ hơn nửa tiếng đồng hồ, có thêm hai ba học sinh lên xe, xe buýt cuối cùng cũng xuất phát. Xe buýt chạy rất lâu, cảnh sắc ven đường càng ngày càng hoang vắng, Thư Nghi không rõ các cô bây giờ đang ở vòng mấy Bắc Kinh, nhưng cảnh sắc bên ngoài thoạt nhìn không giống thành phố phồn hoa, ngược lại rất giống thành phố kết hợp với nông thôn.
Thư Nghi mơ hồ nhớ lại, vài chục năm sau giá nhà vành đài bốn Bắc Kinh ở trên trời, nhưng tại năm hai nghìn lại xem là nơi tương đối hẻo lánh?
Nếu cô bây giờ có thể mua được nhà ở “Nơi hẻo lánh này thì tốt rồi / (tot)/~~
Nhưng dù cho Thư Nghi dùng khả năng quan sát từ vài chục năm sau, giá nhà “Nơi hẻo lánh Bắc Kinh này thấp đến mức khiến người ta không thể tin được, thì trong nhà cũng tuyệt đối không thể gom đủ tiền mua, đập nồi bán sắt cũng không gom đủ /(tot)/~~
Dọc đường đi Thư Nghi đều nhìn ra ngoài cửa sổ đau lòng, sau đó mới phát hiện xe buýt không chở các cô đến khách sạn, mà quẹo vào một khu nhà... Ký túc xá trường học?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây