Thư Nghi nói: “Cháu biết bác cả tốt với nhà cháu nhất, sau này lớn lên cháu cũng sẽ mua đồ ăn quần áo cho bác cả.
Thật ra cô không phải là trẻ con nữa rồi, nói những lời “Sau này con lớn lên thật đúng là xấu hổ…
Nhưng kiếp trước Thư Nghi chưa mua được thứ gì cho bác cả, ngay chính bản thân cô sống rất khó khăn. Thư Nghi muốn mua cho bác cả thứ gì đó, nhưng lại bị mẹ cô cản lại. Khi ấy mẹ Thư Nghi nói với cô: “Ngày lễ tết con đều mua đồ cho nhà bác cả con, con hãy lo cho cuộc sống của con trước tiên đã.
Mẹ Thư Nghi nghe thấy những lời nói của Thư Nghi, gật đầu lia lịa: “Đấy là điều đương nhiên, sau này con đi làm kiếm tiền, mua thứ gì không được thiếu phần cho bác cả con.
Sống mũi Thư Nghi cay cay.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây