Đặc biệt là bốn năm đại học, khi Thư Nghi tốt nghiệp đại học quả thật cô không dám tin, cô cảm thấy rõ ràng là mình mới lên đại học còn chưa kịp làm gì cả, chỉ là nằm và ngủ trong ký túc xá, xem phim, ăn đồ ăn bên ngoài...vậy mà phải tốt nghiệp đại học rồi sao?
Không những cô không học được cái gì...mà cô còn cảm thấy ngay cả những việc như ngủ, xem phim, ăn đồ ăn ngoài...vẫn chưa làm đủ...
Ngày tháng sau khi đi làm cũng trôi qua rất nhanh, ào ào một năm rồi lại một năm. Rõ ràng Thư Nghi cảm thấy bản thân mới đi làm thôi, những sinh viên mới ra trường trẻ trung hơn, năng động hơn, càng có thể tăng ca, càng có thể thức đêm lại kéo đến từng đợt từng đợt, chỉ khi lại có thêm một người mới vào công ty thì Thư Nghi mới giật mình bừng tỉnh, bản thân vừa mới bắt đầu làm việc ở đây phải không? Cô đã làm việc được bảy tám năm rồi.
Sau khi lớn lên và hồi tưởng lại những kỳ nghỉ hè khi còn nhỏ, lúc nào cô vẫn cảm thấy nghỉ hai tháng hè quá dài, tiếng ve kêu râm ran, tiếng xoay của chiếc quạt trần, sau khi tỉnh dậy sau giấc ngủ trưa thì chỉ chơi game nguyên cả buổi chiều... trong ký ức dường như không kể hết được.
Hai tháng nghỉ hè lúc mười tuổi, dường như là dài bằng nữa năm ở tuổi ba mươi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây