Trưởng câu lạc bộ kiếp trước làm Thư Nghi tức nghiến răng nghiến lợi đương nhiên giờ hoàn toàn không giận gì nữa, chẳng qua chỉ lừa của cô vài trăm đồng, không đến độ phải ghi hận người ta tận hai kiếp.
Hơn nữa, giờ quay đầu nhìn lại, Thư Nghi nghĩ kiếp trước cô giận nhiều như vậy thực ra là vì ngay từ đầu cô có hơi thầm mến trưởng câu lạc bộ... Tiếc là chiếc mầm non thầm mến vừa nứt mầm đã bất ngờ nghe tin dữ, không ngờ nhân phẩm của trưởng câu lạc bộ lại tệ như vậy.
Thư Nghi giận mình mắt mù, cũng thấy buồn nôn vì mình từng rung động trước một người như vậy.
Chỉ có điều khi đó bản thân cô không hề ý thức được.
Hơn nữa, lúc đó Thư Nghi vừa vào đại học, vô cùng ngây thơ, khái niệm về tốt xấu vẫn như hồi còn học cấp ba, ai hút trộm thuốc lá, ai trộm đi quán nét thì đó là người xấu. Không ngờ sau khi vào đại học, đại học là một xã hội thu nhỏ, hơn nữa phần lớn sinh viên đại học hạng ba Thư Nghi học cũng không dồn tâm trí vào chuyện học hành, cho nên có thể nói là miếu nhỏ nhiều gió độc, ao nông lắm rùa xanh. Thư Nghi ngâm mình trong trường hai năm xong thấy chuyện lạ cũng không còn thấy lạ nữa, nếu cô gặp chuyện như vậy khi học năm ba, năm tư đại học thì có lẽ cô đã không bị lừa dễ như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây