Thư Nghi tiếp tục nói với dì Dương: “Nấu chút xương to cho nó mài răng cũng được. Nhưng nhất định phải là xương to, loại mà cắn không được nuốt không vào ấy ạ, lỡ như những mảnh xương vụn nuốt vào bụng, ruột của nó không chịu nổi…
Dì Vương gật đầu lia lịa: “Được được được! Thư Nghi, cháu đúng là chu đáo!
Dì Vương để đậu hũ sốt tương trên bàn trong bếp nhà Thư Nghi. Cô cũng đặt hai cái lọ gốm sứ và một túi bánh quẩy xuống. Lúc này cuối cùng mới thả lỏng tay ra, quay đầu lại hỏi dì Vương: “Cháu có thể sờ Cầu Cầu được không?
Dì Vương gật đầu: “Đương nhiên rồi, cháu sờ đi. Cầu Cầu không cắn người, hơn nữa, nó thích trẻ con nhất.
Trẻ… trẻ con.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây