Tần Đông Viễn không tin, không tin cô gái mà anh thích lại có thể dễ dàng phó mặc cho người khác thao túng mình như vậy, cho dù người đó là bố mẹ của cô.
Cô gái mà anh biết, có sự dũng cảm mưu trí, can đảm cẩn thận. Cô đã muốn làm chuyện gì thì chắc chắn sẽ làm được, chuyện cô không muốn làm thì không ai có thể ép cô được.
Thế nhưng, dù cô lanh lợi gan dạ cỡ nào thì cũng chỉ là một cô gái mới hơn hai mươi, đang ở trong độ tuổi tràn đầy sức trẻ. Anh sợ cô đưa ra quyết định sẽ khiến bản thân hối hận cả đời trong một phút nông nổi.
Trong mắt anh, cô xứng đáng với một chàng trai tốt hơn.
Nói xong, Tần Đông Viễn rũ mắt xuống, không để ánh mắt tiết lộ sự thấp thỏm trong lòng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây