Nói xong, cô hơi nhướng mày với mẹ kế: “Con làm vậy là không đúng chỗ nào sao?”
“Con, con…” Đổng Tĩnh nghẹn lời.
Vì sao mỗi khi đối mặt với con nhỏ này, mụ luôn có cảm giác lực bất tòng tâm. Miệng mồm nhanh nhẹn của mụ, sự cơ trí mưu mô của mụ đâu chứ?
“Một đứa đần độn như em mà lại biết giặt quần áo sao, nói dối đúng không, vậy em giặt xong thì cái váy đâu?” Cố Thư Dao bị chọc giận khi nhìn thấy dáng vẻ vênh váo tự đắc của Kiều Kiều nên không nhịn được buột miệng thốt ra lời nhục mạ.
“Dao Dao.” Đổng Tĩnh vội vàng kéo con gái lại, không cho cô ta nói tiếp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây