Đè nén sự oán giận tràn đầy trong lòng xuống, mụ ta miễn cưỡng vui cười, mụ nói: “Mọi người tới rồi sao, mau ngồi đi. Dao Dao, mau tới đây pha trà cho các cô các thím. Dùng lá trà lần trước bố con mang từ hợp tác xã mua bán về ấy, đó là trà do lãnh đạo của ông ấy đem từ tỉnh thành về, cái đó có mùi rất thơm.”
Mụ ta sai bảo con gái.
Tính tình của Dao Dao nhà mụ dịu dàng, chẳng lẽ không dễ mến hơn đứa con gái riêng quỷ kế đa đoan của chồng mụ ta sao.
“Không vội làm gì, kêu con gái cô tiếp tục chọn quần áo đi. Lúc mẹ của Kiều Kiều còn sống đã đặt mua rất nhiều quần áo cho con bé, con bé cũng chỉ có một cơ thể sao mà mặc hết được, đúng lúc có thể chia cho Dao Dao một ít.” Dương Thúy Phân nhìn hai mẹ con với vẻ mặt trào phúng.
Khoe khoang gì chứ, cũng chỉ có cô từng được uống trà ngon thôi hả.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây