Thấy mình sắp bị kéo đi, Cố Kiều Kiều vội nói: “Dì Dương, đừng, đừng, đừng, cháu có cách...”
Chỉ là Dương Thúy Phân liếc nhìn đám đông đang hung hãn đang nhìn bọn họ, chần chừ một chút rồi tiếp tục kéo cô: “Bên kia là một đám điên, nói lý lẽ với bọn họ vô ích. Không được, cháu phải trốn đã.”
“Dì Dương, dì Dương, cháu thực sự có cách...” Cùng lắm thì gọi cảnh sát, Cố Kiều Kiều sờ vào chiếc máy nhắn tin trong túi.
“Các người đang làm gì vậy?” Khi Cố Kiều Kiều sắp bị kéo đi, bỗng nhiên một giọng nói khàn khàn từ xa vang lên.
Mọi người vội vàng quay đầu lại nhìn, người đến không ai khác chính là Tần Đông Viễn và Mã Quang Khoan, phía sau còn có một nhóm người mặc đồng phục công nhân giống nhau.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây