“Nhưng.” Anh ta nhổ một bãi nước bọt: “Các người xem bản vẽ của tôi mà muốn rời khỏi đây mà không trả một xu? Tôi khinh, không thể nào.”
Nói xong nhìn chăm chăm vào nhóm người Cố Kiều Kiều một cách hung dữ.
Anh ta không nhận ra sau khi nói xong lời này, không chỉ chú Thái bên cạnh, mà cả những người hàng xóm cầm chày cán bột phía sau cũng thay đổi sắc mặt.
Bình thường thấy Trương Văn Sinh nói chuyện với mọi người rất hòa nhã, không ngờ lại có một mặt thế này. Trước đây chỉ nghĩ anh ta là người tài hoa nhưng không gặp thời, một sinh viên đại học phải chen chúc ở nơi xa xôi hẻo lánh.
Không ngờ anh ta lại hung bạo như vậy, họ cần gì phải ra mặt giúp người như anh ta?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây