Nhất là Dương Thuý Phân còn là một người làm nông giỏi giang, cắt lúa còn nhanh hơn cả đàn ông.
“Không có đâu, bác trưởng thôn. Lương thực trong ngăn tủ đều do anh cháu mua, hôm nay anh ấy còn phải đi làm ở lò gạch, cực khổ lắm ạ!” Thiết Trụ vội vàng nói: “Mẹ cháu không thấy tiếc chỗ lương thực mà là thấy xót cho anh cháu. Ngày nào anh ấy về nhà cũng mệt mỏi, đau vai nhức chân. Vất vả lắm mới chịu đựng được một tháng, được lò gạch trả lương, anh ấy mới mua chỗ lương thực này cho cả nhà. Không ngờ…”
Cậu ấy còn chưa nói hết.
Nhưng trưởng thôn còn có chỗ nào không hiểu nữa chứ, cụ đau lòng xoa đầu Thiết Trụ.
“Ôi, mấy người thật là. Đói thì về nhà mình ăn cơm đi, sao có thể không xin phép chủ nhà đã tự tiện vào phòng bếp người ta chứ?” Trưởng thôn cuối cùng cũng không nhịn được nữa nên nói một câu công bằng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây