“Ký, ký với nó đi, có gì mà không dám.” Bà Lưu đứng cạnh nhìn hai đứa con trai, ủng hộ nói. Chỉ là không được đi trễ về sớm thôi mà, hai đứa con trai của bà ta không yếu ớt như vậy, chắc chắn có thể làm được.
Ông Lưu cũng nhìn hai đứa con trai với vẻ mong đợi: “Sợ gì, có trưởng thôn làm chứng cho hai đứa, không cần sợ người phụ nữ này nói không giữ lời.”
Chỉ là…
Hồi lâu sau, trong hai anh em Lưu Thôi Hà và Lưu Thôi Sơn vẫn không có ai chịu lên tiếng trước.
“Mẹ…” Sau một lúc lâu, Lưu Thôi Sơn mới do dự ngẩng đầu, ấp a ấp úng nói: “Mình về nhà thôi, con đói rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây