“Đông Viễn, cuối cùng anh cũng về rồi, em sợ lắm, em sợ không gặp được anh lần cuối, em rất nhớ anh.” Cô ôm chặt lấy người đàn ông khóc nức nở.
Chẳng còn chút nào dáng vẻ bình tĩnh thong dong như thường ngày. Trải qua một lần cận kề cái chết, có trời mới biết trong lòng cô đã sợ hãi thế nào.
Tần Hiên nhìn cảnh tượng này mà ngẩn ngơ.
Hóa ra không phải cô không sợ, chỉ là cô chỉ muốn thể hiện sự bất lực và nỗi sợ hãi trong lòng mình trước người thân thiết nhất.
Cô chỉ muốn tìm kiếm sự bảo vệ từ người mình yêu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây