Lần trước người của xưởng gạch đến gặt lúa mạch giúp bọn họ, cô ta đã hỏi thăm rồi, xưởng gạch lo cả việc ăn uống. Mà đã lo ăn uống thì chắc chắn phải có người nấu cơm.
Ai nấu chẳng được, chi bằng để cô ta làm.
Tần Mai nói xong, không chỉ Tần Đông Viễn mà ngay cả Tần Cảm, người anh song sinh của cô ta cũng trợn trắng mắt cạn lời.
Mọi người không để ý đến cô ta nữa, quay đầu bước đi. Cố Kiều Kiều vội vàng đưa quả trứng gà trong tay cho Kim Trụ ở phía sau, dặn dò thằng bé ăn trên đường.
Kim Trụ cũng không khách sáo, mỉm cười nhận lấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây