“Chị Kiều Kiều, chị đừng ngăn mẹ em. Mẹ, con cũng thấy đã đến lúc chúng ta chuyển ra ngoài rồi.” Kim Trụ chăm chú nhìn vào mắt mẹ cậu ấy, đột nhiên xen vào nói.
Cái gia đình khiến người ta chán ghét đó, cậu ấy cũng không muốn quay lại. Thậm chí người bố nhu nhược vô dụng đó, cậu ấy cũng không muốn nhận nữa.
Kim Trụ cũng có phần tự trách mình, luôn nghĩ rằng mình đã trưởng thành rồi, luôn nghĩ rằng có thể bảo vệ mẹ và em trai không bị bắt nạt. Nhưng hôm nay mới biết mình yếu đuối đến thế nào.
Anh hùng không chịu thiệt trước mắt.
Nếu đã như vậy, trước tiên hãy đưa mẹ và em trai ra ngoài sống. Nhưng sự nhượng bộ lúc này không có nghĩa cậu ấy yếu đuối, cậu ấy sớm muộn sẽ cho nhà họ Lưu thấy rằng mẹ con họ không phải là những người có thể dễ dàng bị bắt nạt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây