Chu Lan Hương nghe xong lời của Lã Xuân Hỷ liền che miệng cười. Cái miệng lưỡi của cô em dâu này còn lợi hại hơn bà ta nhiều, trước kia bà ta cũng đã chịu thiệt trước em dâu rất nhiều lần, nhưng hiện giờ bà ta thấy mẹ chồng bị lời của em dâu làm cho tức giận đến mức suýt thở không nổi thì thật sự rất hả hê.
Dương Thúy Phân đỡ lấy mẹ mình đang tức đến mức ngực phập phồng kịch liệt, không nhịn được hét lên giận dữ: “Mẹ có nấu cho tôi một ký thịt kho tàu nhưng đó là vì mẹ biết tôi bị người ta đánh nên an ủi tôi thôi.”
Bà ấy chỉ vào những vết bầm chưa tan trên mặt mình.
Lã Xuân Hỷ nhìn thoáng qua với vẻ khinh bỉ: “Đừng tưởng cách nhau hai dặm đường mà nghĩ là chúng tôi không biết chuyện gì, rõ ràng là chị ra tay trước. Đánh không lại người ta mà còn thách thức, đáng đời chị bị đánh.”
“Xuân Hỷ, con đừng có quá đáng.” Mẹ Dương tức giận đến mức khóe mắt muốn nứt ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây