Sau khi hầm thịt xong, bà cụ đổ tất cả vào hũ không dám chậm trễ. Bên ngoài hũ thịt kho được bọc thêm vài lớp áo cũ, bà cụ cẩn thận đặt hũ vào cái sọt, trên cùng thì phủ đầy đậu que trong vườn chưa ăn hết. Bà cụ nhờ người bán đậu hủ hay đi qua thôn kế bên vào sáng sớm lén mang qua đó.
Lúc này, trong sân nhà họ Dương, Dương Thúy Phân cố gắng vực dậy tinh thần khi nhìn thấy ánh mắt lo lắng của mẹ, bà ấy cười nói: “Mẹ à, con không sao, Triệu Thúy Hoa cũng không được yên ổn gì, cô ta cũng bị con đánh không nhẹ đâu.”
Mẹ Dương sờ vết bầm trên mặt con gái, bà cụ thở dài bất lực: “Mẹ biết con không muốn mẹ lo lắng, mẹ cũng không hỏi thêm. Phải rồi, mẹ đã nhờ Cưỡng Đầu Nhi mang thịt cho con, con nhận được chưa?”
Dương Thúy Phân nghe vậy thì nhìn mẹ với ánh mắt phức tạp: “Nhận được rồi ạ. Sao mẹ lại nhờ anh ấy...”
Mẹ Dương lắc đầu bất đắc dĩ: “Cậu ta kín miệng.” Tại sao Cưỡng Đầu Nhi lại gọi là Cưỡng Đầu Nhi chứ, vì tính cách cứng đầu, miệng cũng cứng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây