“Nhưng vẫn đủ để nuôi được con bé đúng chứ?” Lý Nhược Sinh nói đùa.
Tần Đông Viễn vội vàng gật đầu: “Nuôi được, nuôi được ạ. Không có vấn đề gì, cậu không cần lo lắng đâu ạ.”
Nhìn hai người ở phía đối diện không coi ai ra gì mà chế giễu cô, Cố Kiều Kiều liền dừng lại: “Cậu à, con cũng gọi mấy món cho hai người mà, không phải là sợ hai người ăn không đủ no sao.”
“Ồ. Hóa ra là vậy sao. Vậy lát nữa các món được bê ra thì con ăn ít đi một chút đi.” Lý Nhược Sinh trêu cô.
Cố Kiều Kiều chớp mắt: “Như vậy thì sao được. Không dễ gì mới được làm người có tiền một lần, con còn muốn thoải mái ăn uống một lần.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây