Trước khi rời đi, anh hơi lưỡng lự một chút, rồi vẫn dặn dò một câu: “Anh, em biết là anh có một căn nhà ở huyện và một căn ở tỉnh lị, ở Thượng Hải cũng có một căn. Nhưng nếu như tiền trong tay dư giả, thì không bằng mua thêm hai căn ở trên thành phố lớn đi.
Cháu trai và cháu gái của em năm nay cũng đều thi đại học rồi. Chúng nó có thể là sẽ muốn ở lại thành phố lớn để phát triển. Nếu như có sẵn nhà ở đó, thì không phải là đám nhóc có nơi để sinh hoạt luôn rồi sao?”
Anh nhớ vợ mình đã từng nói đến chuyện này, gì mà giá cả lạm phát, kinh tế phát triển thần tốc, giá cả mua nhà sẽ ngày càng đắt. Có rất nhiều danh từ anh nghe không hiểu, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc anh nắm được ý tứ quan trọng mà cô muốn nói.
Mã Quang Khoan đối xử với vợ chồng hai người hoàn toàn chân thành và thật lòng. Nếu như anh đã biết được những điều này thì không thể không nhắc nhở đôi chút được. Còn Mã Quang Khoan có làm theo hay không thì không phải là điều mà anh có thể can thiệp vào được.
Lúc Tần Đông Viễn đi đến thị trấn, Lý Nhược Sinh đang dẫn Cố Kiều Kiều đi dạo trên đường. Cố Kiều Kiều cũng không khách sáo với cậu của mình, suốt dọc đường thấy cái gì thì mua cái đó. Lúc này, tay trái đang xách theo ba bảy cái túi, tay phải cầm một xiên kẹo hồ lô, khóe miệng dính đầy vừng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây