Tất nhiên trên mảnh đất này có nhà ở, nhìn dáng vẻ của nó thì chắc trước đó nơi này là một nhà máy quốc doanh, nhưng bây giờ đã đổ nát đến mức không còn cả cửa.
Tần Đông Viễn nắm tay cô từ từ đi vào trong, thỉnh thoảng quan tâm nhắc nhở cô đi cẩn thận.
Chết tiệt, khắp nơi đều có c** chó và c** người, thật sự rất kinh tởm. Nhưng Cố Kiều Kiều lại không hề tức giận chút nào, bây giờ cả một mảnh đất lớn như vậy đều đã thuộc về cô.
Hai người đi dạo hơn một tiếng đồng hồ tham quan hết các khu vực chính của nhà máy.
“Anh nói xem miếng đất như vậy sẽ có giá bao nhiêu?” Cố Kiều Kiều cảm thán.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây