Đương nhiên cho tới tận bây giờ, bọn họ vẫn chưa nghĩ tới việc dù bọn họ muốn gả, người ta có chịu cưới hay không?
Lúc này Cố Tư Triết không nói năng gì, ngay cả vẻ mặt Đổng Tĩnh cũng tốt hơn khi nãy. Gả một đứa con gái phiền hà ra ngoài đổi lại được một con lợn rừng có thể ăn được hai ba năm liền cũng không thiệt.
Thậm chí hai mẹ con Hứa Xuân Yến, một người vừa bị cười nhạo vì món đậu phụ Tứ Xuyên, một người vừa bị mất vòng tay mà bơ phờ cả sáng nay cũng háo hức nhìn chằm chằm vào con lợn rừng kia như hổ rình mồi, thầm tính toán xem bọn họ có thể được chia bao nhiêu thịt.
Ông cụ nhà họ Cố vẫn sống cùng bọn họ đấy, chắc phải chia cho nhánh thứ hai bọn họ hơn phân nửa chứ nhỉ?
Cố Tư Triết nhìn vào ánh mắt thèm thuồng của dân làng mà nở nụ cười đắc ý, ngay khi ông ta định lên tiếng gọi người khiêng con lợn rừng này vào sân sau, không ngờ con gái ông ta là Cố Kiều Kiều lại nói trước.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây