“Lúc nhỏ? Nhỏ cỡ nào?” Thôi Phối nói, “Một tuổi à?”
“Lúc mới sinh.” Mẹ Thôi đưa tay gõ nhẹ lên trán cậu ta, quay sang Thôi Diệu Diệu nói: “Mẹ giúp con dọn dẹp một chút, nhưng phải về sớm. Hôm nay cha con đi công tác, bà ở nhà một mình, đợi mẹ về nấu cơm.”
Ninh Kiều thu lại ánh nhìn của mình.
Quả nhiên là cô nghĩ quá nhiều rồi.
Người giống nhau mà thôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây