“Đồng ý rồi!” Ninh Kiều tiếp tục vui vẻ nói, “Trẻ con rất đáng yêu, ngay cả Quả Quả lớn như vậy, còn có thể làm ra một ít việc làm người khác bật cười, càng đừng nói ba hay năm tuổi. Ở chung với các bạn nhỏ, hẳn là sẽ đơn giản hơn một ít, em muốn đi thử xem.”
“Viện trưởng Nhiếp nói hẳn là em còn chưa chuẩn bị sẵn sàng để bắt đầu công việc, cho em mấy ngày, để em điều chỉnh một chút. Chờ đến năm sau, em sẽ chính thức trở thành giáo viên giữ trẻ!”
Lời Ninh Kiều nghẹn từ sáng sớm đến giờ cuối cùng cũng có thể nói ra.
Ninh Kiều vừa nói, vừa đợi Giang Hành trả lời, thấy anh trước sau mang theo ý cười, cũng không có biểu cảm ngoài ý muốn, cô đột nhiên phản ứng lại.
“Lúc anh về có phải đã sớm nghe mấy thím trong khu người nhà nói rồi không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây