Sau khi loanh quanh trong nhà một vòng, cuối cùng cậu cũng lấy điện thoại di động ra và gọi cho ai đó.
Buổi trưa Lê Tuyết trở về phòng, lúc đó Lục Lương đã rời đi.
Không thất vọng, cô đặt phần ăn thừa trên tay vào bếp.
Buổi chiều tan học, Lê Tuyết và Hướng Phỉ Phỉ ăn cơm bên ngoài xong lại trở lại lớp đọc sách, đến tối trời lại bắt đầu mưa. Cô nghe Hướng Phỉ Phỉ nói năm ngoái tuyết không nhiều như những năm trước, thế là mưa xuân không ngừng.
Cũng may thời tiết phương bắc khô ráo, mưa nhỏ cũng không sao, cô nhớ kiếp trước mình sống ở phương nam, đó mới gọi là thảm. Mỗi khi trời mưa, độ ẩm rất cao, ban đêm đi ngủ sờ thấy chăn ẩm ướt là chẳng muốn đắp nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây