Lục Lương cầm lấy điện thoại, chắc là lần đầu tiên chụp ảnh cho người ta nên nhìn cô bằng ánh mắt mới lạ, sau đó không thèm nhìn kỹ đã ấn xuống nút dưới cùng.
Ấn chụp.
Lê Tuyết vui vẻ cầm điện thoại qua xem, ánh mắt rơi vào tấm ảnh, nụ cười trên mặt lập tức đông cứng lại, sau đó tức giận nhìn cậu, kháng nghị: “Tôi có xấu như thế đâu?”
Vừa lùn vừa béo, giống như một đứa ngốc, không có cổ và chân.
Lục Lương quay đầu lại và liếc nhìn bức ảnh mình chụp, vẻ mặt hơi lảng tránh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây