Lục Lương lười kêu ca.
Anh hít một hơi thật sâu, cắn răng và đọc to những dòng trong kịch bản: “Tránh ra!”
Giọng điệu lạnh lùng, nghe giống thật đấy.
Lê Tuyết lập tức nhập vai, ra vẻ kiêu ngạo, sau đó nói ra những lời khó nghe: “Ôi, Thường cô nương có khí thế ghê thật đấy, sao nào? Tiểu thư nhà ta không ở đây nên tỏ thái độ này à, ta đã nói có một số người ấy à, biết mặt mà không biết lòng. Cũng tại vì tiểu thư nhà ta là người tốt bụng, vậy mà lại kết bạn với loại người như ngươi…”
Nói xong trợn tròn mắt, kéo khóe miệng xuống, dáng vẻ này thật sự rất giống chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây