Triệu Cầm thở phào nhẹ nhõm, trong mắt bà loé lên sự hài lòng, bà đứng dậy và vỗ vai cô.
Nói thẳng: “Đêm nay mẹ sẽ thu xếp cho con rời đi.”
Bà liếc nhìn cô: “Con ngồi đây một lát đi.”
Nói xong bà đi lên lầu.
Nhìn bóng lưng thiếu kiên nhẫn của bà, Lê Tuyết không khỏi cười khổ, tuy rằng cô biết trong lòng Triệu Cầm có tính toán, nhưng cô cũng không thể biểu lộ ra bất kỳ oán hận nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây