Bà ấy vô cùng hạnh phúc, nhưng không lâu sau khi Đạt Vân rời đi, bà ấy đã qua đời.
Có lẽ, nếu bà ấy có thể bạc đầu giai lão với chồng bà ấy, bà ấy sẽ không yêu ông ấy, nhớ ông ấy nhiều như vậy.
Nhưng chồng bà ấy đã chết ở tuổi tốt đẹp nhất của bà ấy, còn là bị ba bà ấy hại chết nên bà ấy đã dùng cách nhớ chồng mình cả đời để tự trừng phạt mình.
Nhưng những chuyện cũ không vui này, Đạt Vân không đề cập đến với Bán Hạ nữa.
Anh nói thêm: "Đúng rồi, mỗi lần anh trở về, bà ấy sẽ nói với anh rằng em thông minh như thế nào, nói lúc đó em và mẹ em đi cứu bà ấy, phàm là em nói thêm một câu thì mọi người đều phải chết, nhưng em lại không nói thêm một câu nào."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây