Cúp điện thoại, nhìn Bán Hạ vẫn rầu rĩ không vui, Lâm Quân nói: "Nếu như con cảm thấy không vui, mẹ sẽ dẫn con đến ký túc xá của anh trai con, chúng ta đi ký túc xá nhé?"
Bán Hạ quả thật không vui, nhưng cô bé không thể đi, bởi vì giờ phút này Tiểu Long, tựa như cô bé năm ngoái bị Tần Tú thiếu chút nữa đánh chết, kinh sợ, sợ hãi, không có cảm giác an toàn.
Năm ngoái, anh Điểm Điểm là chỗ dựa duy nhất của cô bé, là hy vọng của cô bé, nhưng bây giờ, cô bé là hy vọng của Tiểu Long.
Cô bé cho dừa cậu bé không dám uống, nhưng lại ôm trong ngực, ôm lấy chặt chẽ.
Cậu bé chảy nước mũi, lúc lau nước mũi ánh mắt không chớp nhìn Bán Hạ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây