Vương Kiếm Phong cũng cảm thấy rất ghê tởm, nói: "Đi thôi, chúng ta đi ra ngoài thôi."
Hiển nhiên là Pháp Điển đã hoàn thành công việc, bọn họ nên rút lui. Lâm Quân muốn mắng thêm mấy câu cũng không tiện nói nữa, lúc này cô ấy chỉ cảm thấy buồn nôn, muốn nôn ra, không muốn để các con mình tiếp tục ở lại nơi bẩn thỉu này thêm giây phút nào nữa, nắm lấy tay Bán Hạ đi ra ngoài.
Bán Hạ vẫn không nỡ rời đi, cô bé bị mẹ kéo đi, nhưng đầu vẫn ngoái lại nhìn về phía con chó Akita.
Lúc sắp bị mẹ kéo ra tới cửa, cô bé lóe lên suy nghĩ, huýt sáo với con chó Akita, nhằm kêu gọi nó đi theo mình.
Cẩu cẩu vốn đang dõi mắt nhìn theo cô bé, nghe thấy tiếng huýt sáo này, hai lỗ tai của nó dựng đứng lên, chạy về phía Bán Hạ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây