Trần Thiên Tứ giang cánh tay ra, vòng qua vai Tiểu Bắc, nói: "Người anh em, người xưa có câu nói rất hay, một ngày là phản đồ thì cả đời là phản đồ, mày từng nghĩ chưa, anh em Cố Dân chiếm được lợi ở trong nước xong, rất có thể sẽ ra nước ngoài, nhưng lúc đi người ta có thể mang theo mày hay không?
Tiểu Dân và Tiểu Hiến đều từng di dân, đó là điểm không thể tránh khỏi trong hồ sơ của bọn họ.
những đứa trẻ sống ở khu nhà ở vừa hồng lại vừa chuyên này không ưa nhau sẽ chửi nhau mấy câu, các trưởng bối có thể khuyên, nhưng không tiện mắng bọn họ, mẹ của sở trưởng Triệu đã lớn tuổi, bởi vì thân phận con trai nên bà ấy tự giác muốn thay mặt các bà cụ trong viện hòa giải mâu thuẫn. Vậy nên, bà ấy quát lớn: "Thiên Tứ, không được làm loạn nữa, buông Tiểu Bắc ra.
Điều Trần Thiên Tứ muốn là sự chú ý, muốn làm lớn chuyện lên.
Cậu ta không những không buông tay, còn siết chặt cổ Tiểu Bắc, âm dương quái khí: "Bà Triệu, Cố Hiến còn ở nước ngoài, nghe nói anh ta sống rất tốt, bà vội vàng nịnh nọt nhà họ Cố như vậy, là muốn nhờ bọn họ đưa cháu trai ra nước ngoài hả.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây